Đây là bài thơ của ông ngoại viết cho bà ngoại mình trong những năm kháng chiến. Nay cả hai ông bà đã về với tổ tiên, mình thuộc nó từ năm lên 8 tuổi, cứ mỗi lần lên ngoại bà lại bảo đọc thơ ông cho bà nghe.Thật hạnh phúc khi được làm cháu của Ông Bà, (Đại gia đình họ tộc họ Hoàng ở huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình.)
Kỷ nguyên mới của Bác Hồ Vĩ đại
Năm thứ ba Đinh hợi mùa xuân ( 1947)
ở Tiền Đồn (1)Văn- Phù -Cảnh đóng quân
Mượn bút thảo mấy vần gửi lên em đặng rõ.
• Anh ra đi với tinh thần nhiệm vụ
Vã tình hình quân sự lại khẩn trương
Lệnh trên điều anh hối hả lên đường
Chưa ghé được gia nương để cùng em căn dặn.
• Nay viết lên để em xem cho tường tận
Nỗi tâm tư cho bớt bận lòng anh
Viết lên đây nhiều ý nghĩ chân thành
Em thông cảm cho long anh bớt rộn.
• Anh vẫn biết tin này về quá muộn
Khiến lòng em nhiều đoạn những trông mong
Hai tháng qua bận công tác bố phòng
Chưa ghi đặng thư cùng em rõ
Qua hai tháng vơi chủ trương cầm cự
Chặn quân thù cả đường bộ đường sông.
• Ở dưới đây đồn Tiền Lệ, Hương Phương
Hai đồn, giặc cho quân lên cướp phá
Chúng càn quét chúng giết người, cướp của
Gây hoang mang ba xã Cảnh- Phù- Văn.
• Ngày anh về được gặp Đảng gặp dân
Tình “cá nước” rất ân cần thăm hỏi
Rồi từ đó đến giờ hai tháng tới
Chung đói no chung những buổi chống thù.
• Được bình yên em chớ âu lo
Cứ an dạ nuôi con thơ ngày tháng
Anh ra đi vơi tinh thần mạnh dạn
Dù gian lao cũng chẳng quản nhọc nhằn.
• Cả vì nhà vì nước lại vì dân
Bầu nhiệt huyết đã hơn ba mươi năm uất hận
Kiếp nô lệ với anh đã dày dặn
Tình đau thương vì xã hội lại thêm căng.
• Phải vùng lên theo làn sóng của muôn dân
Theo tiếng gọi ân cần của Bác Hồ của Đảng
Quyết chiến đấu diệt lũ Tây ác loạn
Cho tương lai đất nước được hòa bình.
• Quyết phục thù như những đấng tiên linh
Vì Tổ Quốc mà hy sinh tất cả
Quyết chiến thắng đánh đầu thù tan rã
Bọn thực dân, Đế quốc kinh hồn.
• Dầu mai kia tấm da ngựa bọc thân
Trọn trung hiếu cả với dân, với Đảng
Việc gia đình cậy cùng em lo lắng
Anh mong em cố gắng mọi chu toàn.
• Trót cùng nhau đã nặng nợ đa mang
Nguyền sinh tử ấy đồng cam cộng khổ
Thời kháng chiến tạm xa vời đôi ngã
Anh ra đi, em ở cũng đành lòng.
• Vì xã hội vì non sông
Không lẽ chịu kiếp chim lồng rứa mãi
Anh đã quyết dồn quân xông tới
Nơi tiền đồn cùng với Đảng với dân.
• Em hậu phương cố gắng lao cần
Nuôi ấu tử trở thành quân hậu bị
Với mẹ già cũng mong em cảm nghĩ
Đức cù lao là nghĩa nẵng ân thâm.
• Anh ra đi lòng những phân vân
Công cúc dục chưa đáp đèn chút đỉnh
Khi mưa nắng không hẹn ngày quyết định
Em thay anh đình tỉnh việc thân hôn.
• Dù đói no cho trọn đạo dâu con
Tiếng thơm ây như vàng, son còn mãi
Phần nhạc mẫu(2) cậy em lên thưa lại
Ngày anh đi chưa kịp tới trình bày.
• Lệnh hành quân gấp rút phải đi ngay
Mẹ trông ngóng tháng ngày mang thư đến
Nghĩ đến mẹ lòng anh thêm kính mến
Công sinh thành như trời biển mênh mông.
• Lại nhiều phen mẹ phải nhọc nhằn
Tốn công của vì chúng mình thiếu thốn
Lòng mẹ quý tình thương con vô hạn
Biêt bao giờ đền đáp đặng ân thâm.
• Em phải năng lui tới viếng thăm
Đừng để mẹ quá trông mong phiền muộn
Phần cư trú cứ trường kỳ nơi sơ tán
Đất Cồn Thao thủy hạn không lo.
• Ở nơi đây xa chợ xa đò
Xa làng xóm đấy là ô địch hậu
Cứ an dạ tháng ngày nương nấu
Chăm vun trồng cây đậu cây khoai.
• Xét địch tình không thể tới đây
Đừng nghĩ nỗi rày mai dời đổi
Nơi ăn ở cũng đã tương đối
Nước khe Nâm chia hai suối chảy về.
• Gần bên ta lác đác có nhà kề
Bà Siêu đó cũng bạn bè gần gủi
Lán chú Diệp cũng gần ta một lối
Lúc đi về sớm tối có nhau.
• Tình ruột rà em út với chị dâu
Dầu khoai sắn có giúp nhau mới thảo
Em bám sát đảm đương phần gia đạo
Lấy cần lao(3) mà sáng tạo kế sinh nhai.
Việc Gia đình em gánh nặng hai vai
Công đức ấy từ nay anh nhớ mãi.
• Anh quyết chí rút mau ngày thắng lợi
Trên đường về gặp lại bóng em yêu
Rồi cùng nhau sớm sớm, chiều chiều
Tới đầu bạc cho trọn điều chung thủy.
• Vẹn mối tình được trả ân đền nghĩa
Cho đáng công em từ tuổi trẻ tài bồi
Gửi em,! Em nhớ những lời
Anh xin hứa sẽ trọn đời tin yêu!