May mà có bạn Xuân Phương
Giao lưu kết nối nẻo đường xa xôi
Đất khách ngày ấy đây rồi
Vui buồn lẫn lộn bồi hồi nhớ nhung
Quảng hòa ai cũng ung dung
Ra đi từ đó bao lần thăm quê
Muốn nghe tiếng mẹ tìm về
Tau, mi răng, rứa, mô, tê, trăng thề
***
Con dường xa ngái bấy lâu
Ngồi vui hội ngộ nhìn bầu nét quen
Lục trang ký ức ngày nào
Sài gòn hoa lệ đẹp sao bạn hiền
Bạn tôi, Luận Vịnh,Mạc, Phương
Cùng chung 1 lớp với bao thăng trầm
Giờ này như vỡ kich xưa
Sau bao năm tháng chứa chan nghĩa tình
Chủ tich / Tướng soái/ doanh nhân
Thỏa lòng hai đấng sinh thành bấy lâu.
Xuân này ai nghĩ mưa ngâu
Giọt mưa tí tách vơi sầu xuân xanh
Nhân Hòa, Vĩnh Phú, Thanh Tân
Hợp Hòa, Cao Cựu tạo nên Quảng Hòa
Đền sách yêu dấu lệ nhòa
Mẹ hiền mang nặng thiết ta thỏa lòng.
***
Ngày xưa một mái nhà tranh
Con đường lội đất, đá dành gót chân
Tan trường ngày ấy về nhanh
Nơi đây ngống mẹ bờ sông cánh diều
Quảng hòa sức sống sớm chiều
Miệt mài đèn sách, mong điều nên ai
Mở đường một bước tương lai
Có ai biết được vui vầy hôm nay
Trời xe đâu đó chữ Duyên
Cho ai hội ngộ một thuyền yêu thương
Ra về ai cũng vấn vương
Hẹn kỳ xuân đến cho lần thương sau.