Nỗi Buồn Niềm Vui Song Song Tồn Tại - Thanh Tú Nguyễn

Nỗi Buồn Niềm Vui Song Song Tồn Tại
Ngày đăng: Oct 03, 2021 Lượt xem: 639

“Nỗi buồn niềm vui song song tồn tại

Vui có bao giờ trọn vẹn

Buồn lắm lúc chẳng thể bền lâu.”

                                             Thơ của em gái thứ 7 – Nguyễn Thị Huế

Buồn, vui, là hai trạng thái luôn song hành trong một cuộc sống của con người, buồn len lỏi đi cùng vui như đôi bạn, khi vui quá thì buồn đến gõ cửa, ngược lại khi buồn thì vui lại chạy đến bên cạnh bạn để làm cho sắc màu cuộc sống của bạn thăng trầm lung linh đan xen. Hai mặt của một kiếp người được đi qua trên cung bậc cảm xúc ấy đã cùng đi với bạn cùng năm tháng. Đắng cay ngọt bùi là hương vị của đời người, buồn hay vui là hương vị không thể phân biệt rõ ràng, chỉ khi bạn khóc thật to thì lúc đó bạn sẽ cởi bỏ được những uẩn khúc trong trái tim yếu đuối của bạn. Hay khi bạn cười thật lớn, cười trong ngây dại bạn cũng đã trút xuống được sự trì nặng của con tim. Bạn thật may mắn được làm người và được trải qua những thăng trầm của cuộc đời. Tôi cũng vậy, tôi đang dần trưởng thành.

Trằn trọc mãi đêm đã khuya rồi. Sau nhận được kết quả thi cả hai chị em, nhưng tôi không nói gì, gần như muốn dấu chị, khi điểm số của tôi đầu vào thừa rất nhiều còn chị lại thiếu mất 1/ 4 điểm. Hồi đó có lớp dự bị, tức có thể đóng một chút học phí để vào học nhưng mà là lớp dự bị nếu lượng học sinh đậu mà không đi học thì chính những học sinh dự bị đó sẽ được xét tiếp cho đủ số lượng. Vậy nhưng cả ba, mẹ vẫn ngồi trao đổi với hai con và quyết định chị gái tôi sẽ ở nhà, sang năm thi lại.

Chị và tôi vô tình rẻ hai hướng bắt đầu từ ngày tôi nhập học cấp 3, sáng chỉ mình tôi mặc quần áo đẹp vội vàng cắp sách đến trường khi nghe hồi trống dục, còn chị thui thủi quẳng gánh ra đồng. Năm 14 tuổi, chị một mình lặn lội những lúc tôi bận học trên trường, ban đầu còn nhận được vài lời động viên từ gia đình, từ ba, mẹ nhưng dần dần tôi vào học được 1 tháng, ngồi trong lớp gần cửa sổ, đôi lúc nhìn ra ngoài thấy chị cùng sáng ra khỏi nhà như tôi nhưng trưa về lại về sớm hơn tôi nhưng trên vai quảy đôi quang gánh đầy cỏ hoặc rau.

Vậy nhưng lúc đó tôi vẫn cứ đinh ninh là chị sẽ đi học lại vào năm sau dù chị có học sau tôi một lớp nhưng không sao. Có những ngày đông lạnh buốt, đường đất, chị vẫn vượt bùn lầy đôi ống quần xắn cao, dáng người nhỏ thó đi cấy ruộng một mình, có ngày ăn cơm trưa muộn từ sớm đến trưa vẫn một mình giữa đám ruộng mênh mông. Tôi học về lại chạy vội ra đồng cùng chị. Đôi lúc đứng giữa đám ruộng ấy hai chị em lại ôm nhau khóc, rồi chị lại nói em cố lên học cho giỏi chị chịu đựng được, đã có lúc ba, mẹ vì công việc không xong la mắng chị, đánh chị, tôi như chết đứng, nhưng trong lòng tuyệt đối không nghĩ mình sẽ bỏ học. Trong trường tôi học rất tốt, đều đều các môn, nhưng lòng vẫn trĩu nặng, cơ thể tôi yếu ớt từ bé thì trái tim luôn lạnh ngắt, gần như giác quan thứ sáu của tôi rất mạnh. Những việc biết trước với tôi khá nhiều.

Tình cảm giữa ba và mẹ cãi thiện khá tốt, ba hay nhìn tôi và nói: “sau này chắc được nhờ nó đấy”. Ngồi vào bữa cơm ba mẹ cũng hay nói về việc học của chị, nhưng chị ít nói dần, đi buôn nhiều hơn, tập tành theo bạn gánh rau  muống ngược đường lên chợ Đồng Lê, gần quê ngoại để bán. Chị đi có chuyến 2 ngày, có chuyến 3 ngày, cũng có lúc chị về trong ngày, nếu kịp chuyến tàu. Bà con bên nội thấy tôi học tốt cũng có người rất vui tự hào nhưng vẫn có vài người xóc xỉa, con gái học cho lắm sau này chửi chồng nhiều, chồng nó đánh cho không có đường về. Mẹ vẫn buôn bán đôi lúc, còn việc chính vẫn là chị , có ngày hàng hóa nhiều tôi phải bỏ học và đi chợ, cứ vậy xen kẻ lúc đi học lúc lại ở nhà ôm tiền đi mua hàng cho mẹ, rong ruổi trên chiếc xe đạp bất kể ngày mưa nắng. Chợ Ba Đồn gần như phiên nào cũng có mặt, có những lúc bỏ học đi buôn, tan chợ đúng giờ tan học, các bạn vô tình bắt gặp, tôi phải lấy nón che ngang mặt, sợ các bạn nhìn thấy có hỏi thì không biết giải thích thế nào cho việc bỏ học, may mắn cho tôi tự học và láu lĩnh xin phép cô thầy với rất nhiều lý do nên đều được cô thầy chiếu cố, bù lại trả bài đều thuộc dù không lên lớp buổi học đó. Các em vẫn đua nhau đi học, nhà gần trường, sáng sớm các em nhỏ cũng tự lo cho bản thân, cắp sách nhịp nhàng đến trường.

Nhà tôi con cái gần như được kỷ luật quân đội, răm rắp  dù các em bắt đầu 3, 4 tuổi cũng đã theo cái nền nếp tự lập, không phải phục vụ nhiều, tuy nhiên dù tự lập đến mấy thì trong ánh mắt tôi và chị các em vẫn còn nhỏ cần được giúp đỡ nhiều. Tôi gần như không có bạn trong làng vì khác đức tin, bên nội cũng gần như không ủng hộ khi con theo mẹ về điều đó, gia đình nếu ba có mặt ở nhà thì luôn ổn, nhưng ba đi làm vắng thì mấy mẹ con luôn lo lắng, có những đêm phải ngồi co ro góc nhà nghe tiếng “mưa đá” vèo vèo rơi trên mái nhà mình.

niềm vui nỗi buồn song song tồn tại - thanh tú nguyễn

Không lý giải được lý do. Những điều này là vấn đề tế nhị tôi không viết ra được cũng không chia sẽ được mà cứ phải hứng chịu cùng gia đình mình, duy chỉ có một việc là quyết học để thoát ra thì tôi làm được. Lâu lâu lại nghe câu không biết con gái mà anh H cho đi  học làm gì, học cao lên không giải quyết được gì hết, nhưng lần này khác hẳn lần trước, chỉ cần tôi thu xếp được chu toàn việc học và đồng áng buôn bán cùng chị cho gia đình thì gần như ba, mẹ rất tự hào về điều đó.

Đôi lúc ăn cơm xong ba ngồi lại nói chuyện khuyên tôi hãy làm gương cho các em soi. Biết là đi học rất khổ, khổ cả chị mình thui thủi, nhưng sáng sớm học sinh từ 9 xã đổ về đi ngang qua trước nhà mình, tôi được hòa vào dòng người ấy, chị tôi thì không, chắc chắn chị đã khóc đâu đó trên mãnh ruộng, bờ đê hay góc nhà một mình khi không có tôi bên cạnh. Một mình chị đi trồng khoai ruộng xa nhà 3 km, nắng mưa gió bão tôi vẫn ngồi trên lớp trốn trong đó để học nhưng lòng thì cứ hướng về chị, không biết ruộng vườn đã xong chưa chị có khóc không, ba có đi làm cùng và có la chị không? Do chị làm việc chắc chắn nhưng chậm, con đầu lòng khờ dại hơn những đứa sau mà.

Có lần này tôi không thể quên nổi. Hôm đó trường thi đấu thể thao và chuẩn bị cho văn nghệ ngày 26 tháng 03, tôi đang lớp 10 được chọn đóng kịch cùng các bạn, thời gian ra khỏi nhà của tôi ngày càng nhiều hơn vì nhiều việc trên lớp/ trường chuẩn bị cho ngày kỷ niệm. Thấy con gái là tôi lớn lên đi học cũng có gì đó làm tự hào cho ba, mẹ, tôi vui vẻ đi tập duyệt nhiều hơn để lại ánh mắt chị đứng nhìn theo mỗi lần tôi ra khỏi nhà. Hôm đó phiên chợ Sãi, chị đi bộ xa 7km bán mật cho mẹ, nhưng lúc về mật thì bán được nhưng tiền thì không có, chị cứ ôm lấy cái thúng bảo “mạ ơi con bỏ tiền trong này mà”, sao về đến nhà không thấy đâu, chị khóc và xin mẹ đừng đánh, tôi học về bước vừa tới nhưng mẹ không tha khi cơn nóng giận chạy lên đỉnh đầu bà vung tay tát thẳng mặt chị, bên kia là cánh cửa pha nô đập ngược lại, tôi đứng như trời trồng chứng kiến cảnh đó lòng quặn thắt và đau đớn nhắm mắt lại, chị gào khóc còn tôi đau tận trong tim.

 

Chị gái luôn mĩm cười cùng bạn, khóc cùng bạn nhưng luôn tỏ ra mình mạnh mẽ hơn bạn để che chở cho bạn.

 

Các bài viết khác

17 Tuổi Khởi Nghiệp - Cú Vấp Đầu Đời

17 Tuổi Khởi Nghiệp - Cú Vấp Đầu Đời

Nov 24, 2021
Bạn Làm Gì Khi Tự Đánh Giá Năng Lực Chính Mình

Bạn Làm Gì Khi Tự Đánh Giá Năng Lực Chính Mình

Nov 20, 2021
Mâm Cơm Thiếu Bóng Chị & Văn Hóa Bữa Cơm Gia Đình

Mâm Cơm Thiếu Bóng Chị & Văn Hóa Bữa Cơm Gia Đình

Nov 04, 2021
Thơ: Tìm Chị

Thơ: Tìm Chị

Oct 27, 2021
Chiến Sự Triền Miên & Sự Tự Vệ Bằng Đàm Phán

Chiến Sự Triền Miên & Sự Tự Vệ Bằng Đàm Phán

Oct 08, 2021
Vở Kịch Chiếc Va Li - Hóa Thân Vào Ký Ức Của Mẹ

Vở Kịch Chiếc Va Li - Hóa Thân Vào Ký Ức Của Mẹ

Oct 07, 2021
Chìa Khóa Niềm Tin - Chuyện Mất Ổ Trứng Gà

Chìa Khóa Niềm Tin - Chuyện Mất Ổ Trứng Gà

Oct 05, 2021
Tâm Lý Có Làm Thay Đổi Hoàn Cảnh ? - Chuyện Thi Môn Toán

Tâm Lý Có Làm Thay Đổi Hoàn Cảnh ? - Chuyện Thi Môn Toán

Sep 25, 2021
Chuyện Thi Môn Văn Lớp 10

Chuyện Thi Môn Văn Lớp 10

Sep 24, 2021
Mạng xã hội
Tin tức nổi bật
Ký Sự Đổi Mới - Thanh Tú Nguyễn
Apr 18, 2025
Tự Sự - Thanh Tú Nguyễn
Feb 24, 2025
May mà có bạn Xuân Phương
Mar 08, 2024
Tặng Mẹ Tôi và Tất Cả Các Bà Mẹ - Thơ Thanh Tú Nguyễn 08/03/2024
Mar 08, 2024
Xuân Đến - Thơ từ Thanh Tú Nguyễn
Feb 20, 2024
Fanpage