Chuyện Bán Mật Ong & Sứ Mệnh Đầu Đời Của Thanh Tú Nguyễn

Chuyện Bán Mật Ong & Sứ Mệnh Đầu Đời
Ngày đăng: Sep 02, 2021 Lượt xem: 657

Con chim đậu trên cành cây nó không bao giờ sợ cành cây bị gãy, vì nó tin vào đôi cánh của nó.

 

Con người ai cũng được tạo hóa bồi đắp lên từ hai dòng máu cha và mẹ, xương cốt của người cha, máu thịt của người mẹ ban tặng. Điểm xuất phát của nó luôn xác định là là mặt đất tạo đà cho cất cánh. Nó tin rằng mình được sinh ra từ hai dòng họ (Nguyễn- Hoàng), hai người cha mẹ là bậc thầy đã là một ân huệ lớn trong kiếp làm người.

Chân nó ngắn nhỏ hòa vào dòng người, đi được một khoảng nó lại bị tụt lại phía sau và co chân chạy cho kịp, trên con đường tĩnh mịch ban đêm chỉ có ánh trăng mờ mờ soi chiếu, bước chân người đi trước và người đi sau, nó hay sợ ma* khi bị tụt lại phía sau nó thường tưởng tượng có ai đó đang đi sát mình, nhưng cũng có một vài lần linh cảm đó như lạnh cả sống lưng và nó lại chạy cho kịp đoàn người trong hơi thở hổn hển. Trên vai mang theo hai chai mật ong được mẹ khéo tay cột lại từ hai ống quần của ba. Chuẩn bị xong mẹ dặn nó:“Con nhớ bán cho được hàng rồi cất tiền cần thận mang về nhé. Em nhỏ quá mẹ chưa đi chợ được, con cố gắng lên, con lớn rồi (nó gần 7 tuổi) lại là đứa nhanh nhẹn mạ tin ở con.”

Trong đoàn người hôm ấy có vài chiếc đèn pin chiếu xuống mặt đường dẫn lối. Tiếng ếch nhái từ hai bên bờ ruộng kêu vang inh ỏi xé tan màn đêm đoàn người vừa đi vừa kể chuyện, tiếng đòn gánh kẻo cà, kẻo kẹt trên vai theo nhịp bước chân, lũy tre làng xóm xa dần.

Trời rạng sáng nên một bức tranh quê hương đẹp đến lạ. Bên này là bến đò Cửa Hác nơi rộng nhất của dòng sông Gianh đổ ra biển. Những chiếc thuyền đã đợi sẵn, gánh nông cụ của các chị, các mẹ được xếp lên thuyền, thuyền chèo bằng tay nên tiếng quạt nước lao xao rẻ sóng, xa xa những mẻ lưới đang được kéo vào bờ. Hai bên bờ sông còn le lói những ánh đèn cất vó trong đêm qua mờ nhạt, hàng trên thuyền cồng kềnh đủ loại, dao, rựa cuốc xẻng, sàng , thúng, cối xay. Nhìn quê hương, làng xóm con thuyền tâm trạng lâng lâng. Sinh ra khiếp người để được ngắm làng xóm quê hương thật giá trị, quê hương đẹp như bức tranh thủy mạc, sông núi hữu tình. Nó vui lắm, hôm nay lại được đi chợ.

Thuyền rẽ sóng tạt nước tiến vào bờ. Nó xắn ống quần cao để ôm mạn thuyền lội xuống, nhưng bỗng sau lưng nó được ai bế nổi lên và đem thẳng vào bờ. Nó quay lại cảm ơn chú chèo thuyền.

chuyện bán mật thanh tú nguyễn

Chợ phiên đông kín người, dòng người chen chúc nhau, xô lấn. Đã có kinh nghiêm qua lần bán chó, chen qua dòng người và đi qua nhiều dãy hàng hóa, nông cụ bày bán la liệt, nồi đúc, gàu tát nước mây tre… lần này nó định hướng ngay được mặt hàng mật ong và ngồi xuống. Tay đặt hai ống quần từ trên vai xuống thò tay vào ống quần  lấy ra hai chai mật ong đặt trước mặt. Đang ngơ ngác chờ người mua và luôn nhớ lời dặn của mẹ là “bán cho được 30 đồng”.

Nó nghĩ rằng mình đang mang trên vai một sứ mệnh to lớn và vĩ đại cho em nó, em nó mới được sinh ra mấy ngày đang đỏ hỏn à, em nó chưa mở mắt và ngủ suốt, nó thương em lắm.

 Hình như tình thương đó dành cho các em là vô tận nên mẹ nó liên tục đẻ để có em cho nó bồng và cho em ăn, mới 7 tuổi nó có lận 3 đứa em rồi, nó sung sướng nghĩ. Bán được hai chai mật này nó sẽ đưa tiền về cho mẹ, và được mẹ sai nó đi mua thịt về nấu lên cho các em ăn nó lại mĩm cười và tưởng tượng đã bán được hai chai mật đem tiền về nhà.

Đang đắm chìm trong suy nghĩ và tưởng tượng. Bất chợt có hai người lớn ngồi xuống trước mặt hỏi: “Cháu bán mật ong à”

Trả lời lễ phép: Dạ, không hiểu sao nó nói tiếp: “Ba cháu đi làm thợ và bà con cho hai chai mật, mẹ sinh em không thể đi được, nên cháu phải đi bán lấy thức mua thức ăn cho em. Với ánh mắt ngây ngô trong veo nhìn người lớn.

Hai người hỏi:"Cháu bán bao nhiêu".  “mẹ cháu dặn 30 đồng” -nó trả lời. Họ liền lấy tiền đưa nó và xách hai chai mật bỏ vào thúng bưng đi. Nó ngơ ngáo sao bán hàng lại dễ dàng đến vậy, họ không chê, cũng không thử. Có chăng vì tình thương đứa trẻ bằng nó đã phải đi chợ và lễ phép nữa. 

Ngồi một lúc vân vê 30 đồng bạc giấy trên tay, lo lắng bị đánh rơi, vừa mừng vừa lo làm sao để đưa được số tiền đó về tận tay an toàn cho mẹ và khoe rằng con đã làm tròn sứ mệnh.

Mặt trời lên cao hơn, nó đang lo lắng thì có 2, 3 đứa trẻ chùng 9, 10 tuổi tiến lại gần cầm lấy bàn tay nó (trong tay nó cầm tiền).

Xem phần tiếp theo.

Các bài viết khác

17 Tuổi Khởi Nghiệp - Cú Vấp Đầu Đời

17 Tuổi Khởi Nghiệp - Cú Vấp Đầu Đời

Nov 24, 2021
Bạn Làm Gì Khi Tự Đánh Giá Năng Lực Chính Mình

Bạn Làm Gì Khi Tự Đánh Giá Năng Lực Chính Mình

Nov 20, 2021
Mâm Cơm Thiếu Bóng Chị & Văn Hóa Bữa Cơm Gia Đình

Mâm Cơm Thiếu Bóng Chị & Văn Hóa Bữa Cơm Gia Đình

Nov 04, 2021
Thơ: Tìm Chị

Thơ: Tìm Chị

Oct 27, 2021
Chiến Sự Triền Miên & Sự Tự Vệ Bằng Đàm Phán

Chiến Sự Triền Miên & Sự Tự Vệ Bằng Đàm Phán

Oct 08, 2021
Vở Kịch Chiếc Va Li - Hóa Thân Vào Ký Ức Của Mẹ

Vở Kịch Chiếc Va Li - Hóa Thân Vào Ký Ức Của Mẹ

Oct 07, 2021
Chìa Khóa Niềm Tin - Chuyện Mất Ổ Trứng Gà

Chìa Khóa Niềm Tin - Chuyện Mất Ổ Trứng Gà

Oct 05, 2021
Nỗi Buồn Niềm Vui Song Song Tồn Tại

Nỗi Buồn Niềm Vui Song Song Tồn Tại

Oct 03, 2021
Tâm Lý Có Làm Thay Đổi Hoàn Cảnh ? - Chuyện Thi Môn Toán

Tâm Lý Có Làm Thay Đổi Hoàn Cảnh ? - Chuyện Thi Môn Toán

Sep 25, 2021
Mạng xã hội
Tin tức nổi bật
Ký Sự Đổi Mới - Thanh Tú Nguyễn
Apr 18, 2025
Tự Sự - Thanh Tú Nguyễn
Feb 24, 2025
May mà có bạn Xuân Phương
Mar 08, 2024
Tặng Mẹ Tôi và Tất Cả Các Bà Mẹ - Thơ Thanh Tú Nguyễn 08/03/2024
Mar 08, 2024
Xuân Đến - Thơ từ Thanh Tú Nguyễn
Feb 20, 2024
Fanpage