Hè năm nay khác với những hè qua
Sân trường đỏ, lòe hoa phượng nở
Nắng vẫn bừng lên vào buổi sáng
Tiếng trống trường ngầm vang vẫy gọi.
Làm sao, đón các cô cậu học trò.
Trực tuyến - đầu năm thầy - trò lại ới nhau
Màn ảnh nhỏ đầy niềm thương cái chữ
Hè năm nay chẳng dễ dàng gìn giữ
Covid - dấu mặt lan mọi miền đất nước
Cứ lăn lộn gầm gừ không báo trước
Trút xuống bao nhiêu làn gió lạ có hơi.
Bao thế hệ học trò náo nhiệt.
Năm học mới bao giờ khai giảng?
Các bậc phụ huynh chống chọi Covi.
Khó khăn này, chồng chất nỗi lo toan
Chướng ngại vật dẫm đạp lên nhau
Mẹ cha đi làm nghĩ việc thay phiên
Ba tại chỗ phập phồng lo sợ.
Người đói khát, kẻ âm thầm di chuyển
Cơm áo, gạo tiền ngặt nghèo tính sao đây?
Trong cơn đói gói mì tôn nuốt vội
Ước được về quê có bát canh rau.
Định mệnh nào, viết tiếp trang sau
Ẩn số này sao giải được tức thì
Bối cảnh này bao giờ dừng hẳn
Những cung đương chia nút giao thông rẻ lối
Cứu trợ người dân qua nạn đói se lòng
Nỗi trống vắng bao trùm niềm khó tả
Vần vũ mấy che, đèn cao áp chập chờn.
Vì tất cả cộng đồng, phải tìm nhau trong đoàn kết
Ai ở đâu thì ở lại đó thôi.
Kẻ thù ấy ta không nhìn thấy.
Cũng chẳng chạm vào nhưng vẫn bị tấn công
Áo trắng, áo xanh, ca sĩ vẫn quyết tâm.
Đêm thay ca ngày lăn ra đất ngủ
Mang hơi thở cho người dân từng chút.
Dân Việt ơi chung tay gỡ nút.
Chờ ngày ấy tiếng sân trường trống dục
Đoàn em lại có những ngày ríu rít
Thời gian qua, đâu thể còn níu lại.
Nhưng mùa sang cây đời vẫn kết trái
Ảnh: Tuấn Nguyễn