Em nhớ anh bến Cửa Hác người ơi
Đêm khuya vắng em tìm anh xứ lạ
Cách vạn dặm bước chân
Sáu tuổi thôi em đã biết yêu người
Yêu tha thiết cùng những chuyến chợ phiên.
Bước lên người anh/ em oằn mình sang bến mới.
Bước chân nhỏ gập gềnh lặn lội
Gánh chợ tảo tần trưa em về anh đợi.
Thanh Tân làng nơi em sinh thành ra đó
Ngọn gió Lào hẩy hẩy lớn khôn dần
Gà gáy canh ba nghe ồn ào chợ búa
Em vừa đi, vừa chạy đên gặp anh.
Anh chẳng nói gì và ngàn năm vẫn vậy
Cứ lim dim, gật gù, nước đầy vơi
Tay anh dang rộng đôi bờ cây xanh
Trong hơi thở em gọi tiếng “đò ơi”
Anh dìu hơi em trong rừng bần gió thổi
Trót lỡ yêu người một thời chát mặn
Chợ Ba đồn sáu ngày phiên một bận
Qua đình làng chiều rủ bóng hàng tre.
Hòa Ninh quê em văn hiến tự bao đời
Thanh Tân đó chiều xe xuôi ngược.
“TIÊN KẾ, HẬU THỪA-CẨM TÚ GIANG SƠN TRUYỀN TỰ CỔ
TRÙNG TU BẢO CỔ - QUẢNG HÒA ĐÌNH TRỤ HÁN ĐƯƠNG KIM"
Câu đối ấy Cổng Đình ai sẽ hiểu.
Muôn đời sau cho lòng dạ vấn vương
Mũi neo thuyền anh cho thả nơi đâu ?
Sào cây ai cắm cho đò dừng chân.
Hòa Giang sông uốn lững lờ.
Đôi bờ Hòa / Lộc mỏi chờ bóng anh.
Thủy chung một dạ cửa Gianh đổ vào
Đẫ bao mùa Đông đến, Thu qua.
Tiếng Ve kêu báo mùa hè xao xuyến.
Xuân qua đi, lòng bao tiếc nuối
Em vẫn đây dòng ký ức đầy, vơi.
Ngồi bên anh ngóng mạ mỗi buổi chiều
Anh vẫn đón em bờ dài cát thoải.
Ảnh sưu tầm.