Thầy đã đi vào cõi rong chơi
Gió lùa vào tóc, mắt long lanh sáng
Trần gian cỏi tạm sao đi vội
Hồn bay, nụ cười nở trên môi
Học trò năm nào lệ thôi rơi
Cách xa này đâu còn có thể?
Trường nam dấu chân thầy vẫn để
Đã qua đi bao mùa gió mưa
Đâu rồi ơ hờ chiếc bóng xưa.
Phảng phất tiếng cười tan với nắng
Đến bây giờ thầy đã vội rong chơi
Để lại vợ hiền, con dại xa vời
Xin nhẹ bước, thầy ơi nhẹ bước
Nhớ năm nào em chập chững lớp 10
Ngày cắm trại đầu tiên đến muộn
Thầy không giận, mà dặn dò kỷ lưỡng.
Những tiết học vang vọng tiếng Lê- Nin
Lời thì thầm hành văn ngoại ngữ
Bao dấu yêu thầy đã cùng con chữ
Những thanh xuân nhiệt huyết năm nào
Mới sáng nay thôi, giờ phố thị ngừng sao
Tin bơ vơ bỗng ngang tai đến mịt
Tiếng sét đưa thấm thoắt trời tối kịt
Gió đã đưa thầy vội khi khuất
Tinh mơ mà cúi mặt chát dạ
Lòng ơn thầy năm tháng chả nào quên.
Thơ Thanh Tú Nguyễn- Kính viếng thầy Hoàng Tuấn Long