Thơ tặng bạn Quý Ba và người ấy Thơ Thanh Tú Nguyễn viết trước ngày quay DEMO (14/05/2023)
VẾT TRẦY THỜI GIAN
Một năm nay tìm lại vết trầy.
Anh thơ thẩn sớm mai thức dậy
Để đi ngang về qua lối ấy
Mắt ngống trong tâm thổn thức hoài
Dẫu thời gian năm tháng mệt nhoài
Tà áo ấy mời anh đếm ngược
xuân xanh năm tháng đâu tìm được
Anh ngơ ngẫn đêm tìm chiếc lá
Gấp dở năm nào lạnh bàn tay
Ước lần ngồi cạnh để tựa vai
Tay níu giữ mắt dim khờ dại
Giọng nói em nhỏ nhẹ ru lòng
Xao xuyến, thầm thì dào dạt nhớ mong
Màn đêm xuống vội vàng chia đôi ngã
Dạo ấy chia tay mình vội vã
Chim rúc rích nằm trong kẻ lá
Sân trường ta thả dạo bước chân
Ngày sóng đôi má thẹn bần thần
Anh dạo lòng, chân bước mỗi bận
Tìm nơi chốn lời thì thầm để ước
Em ơi đừng để trầy vết xước
Vết ngày xưa rông rêu phủ che rồi
Mái trường kia ảnh cũ phục hồi
Bao kỷ niệm cứ đeo hoài giang dỡ
Bước chân đi mà lòng không muốn gỡ
Bởi hình xưa ngày đó là em
Chúng mình khờ nên em vẫn nguyên tem
Để ai đó giờ đây quên tất cả
Biết chặng đường còn đầy vất vả
Hoài niệm để yêu và sống tiếp em ơi
Hay anh ngốc vì thời gian nên tội
Nốt nhạc ngày xưa em cứ quên rồi
Giấc mộng này anh gác một góc sâu
Nó âm ỉ cho đến trăm ngàn kiếp
Người anh yêu có còn chung 1 nhịp
Hay mưa tàn, gió lạnh thấu tim
Trời đổ mưa khắc khoải trong lòng
Tìm vết xước ngày xưa đà lỗi bước
Anh đứng đây làm video quay được
Lén chụp nhiều góc ấy có hình em.
Ngồi chỉnh hình máy tính bốc xem
Đêm ngồi lách từng dòng thơ tráng ảnh
Viết đôi dòng chèn từng khúc nhạc
Đem hết tâm thả tình vào cảnh lạc
Thước phim ra đời, vội vả ngắm ai
Ngắm cả chính mình năm tháng sao rồi
Dòng ngược xuôi biết cùng ai thổ lộ
Thôi thì đây Video ngày hội ngộ
Mái trường xưa ngày rủ mái gianh
Đôi lúc đứng nhin mưa ngâu tự đổ
Tà áo mỏng manh lấm ướt bồi hồi
Anh cứ nghĩ và chực rơi giọt lệ
Tình anh trao, sao em ngơ ngẫn thế
34 năm ấp mãi tuổi hai mươi
Ôm mãi mãi mối tình dĩ vãng cười.
Ngày hội khóa hồi hồi trong tấc dạ
Làm DEMO mong có bóng hình em.