Tuổi thơ nuôi ta lớn khôn rồi
Nhưng đâu đó của thời lam lũ
Chiếc áo sờn vai quần đùi đã cũ
Lội xuống cánh đồng mót ló, đào khoai
Mãnh trăng thề kia bỗng chia hai
Nữa để lại bên dòng sông thơ ấu
Nữa mang đi đường đời cho thấu
Vắt vẽo lưng bò, ai tranh thủ học bài
Chiều về nhà ngọn đèn dầu leo lét
Ánh sáng đèn tia hy vọng ngày mai
Cơ cực nhưng đời lãng mạn hát ca
Tuổi tắm mưa cởi tuồng cả đám
Nhóm bạn bè trai, gái như nhau
Dòng sông quê yêu dấu ấy đôi bờ
Nhảy dù xuống phút giẫy đạp, tập bơi
Đến bây giờ mỗi người một phương trời
Chúng mình đã cùng nhau hội khóa
Niền vui nhân đôi, vần thơ hội họa
Như thuở xưa cắp sách vở đến trường
Mấy ngày vui buồn lẫn vấn vương
Những lời chúc ngày mới mà thương
Trưa đến đùa vui dòng tin nhắn
Đến chiều muộn vần thơ mang gửi gắm
Nhắc kỷ niệm xưa - rãy mực lưng bạn
Chị em mình đôi Tấm/ Cám ngược đường
Nơi xa kia chị ấy vẫn thầm vương
Thời thơ ấu dấu chân còn để lại
Để bây giờ chị mình đi xa mãi
Mong chúng mình nắm mãi chữ Bình an
Dù thời gian cứ thế chạy sang trang
Ta vẫn mãi chung tay tràng pháo vỗ
Như đàn chim mỏi cánh bay về tổ
Về bạn ơi rỗ khoai nóng luộc rồi
Vẫn cứ đợi vé khứ hồi thơ dại.