Thầy đứng giảng”Ngục trung nhật ký”
Nét nghiêng ngài ấm áp lòng tôi
KHông ngồi lớp nhưng dạ mãi bồi hồi
Xốn xang rạo rực mang theo điều bối rối
Cảnh đẹp hôm nay kỳ diệu buổi mai
Viên phấn trắng thầy viết bảng chia hai
Như mái tóc đen thầy thất lạc
Dòng “nhật ký trong tù” của Bác
ấy phút giây Bác làm thơ thực tại
Theo hành văn chứ Hán vận hành
Thể thơ gieo vần tứ tuyệt âm thanh
34 năm rời xa trường,ngàyg ấy
Có bóng thầy vẹn chữ sum vầy
Giọng đầm ấm vào từng câu, truyền lại
Bỗng chốc trào lên thời khắc phép lạ
Tuổi học trò lưu luyến thầy ơi.
Dù dòng đời xuôi ngược chơi vơi
Nhưng vẫn ấm có đôi lần ấp ủ
Khi xa thầy 1/3 thế kỷ
Vẫn lớp học trò xưa đầy hoan hỉ
Bài giảng thầy gương lãnh tụ “ngài”
Trong giây phút thấy ta thầm nhỏ dại
Đường phía trước rồi chia nhiều ngã
Phút giây này lắng đọng mãi yêu.