Khi ai đó làm bài thơ nhầm viết vội
Anh đừng buồn nghĩ ngợi nghe anh
Giữa trùng khơi sóng xõa muôn đời
Thì thầm vọng ngàn thu nhớ mãi
Bởi tình mình lững lơ khắc khoải
Bờ cát dài vọng tiếng gọi tên anh
Đất Quảng Bình yêu dấu bờ Gianh
Hàng dương ngã đã bao lần trở gió
Lòng khát khao như xua dần bão tố
Hai đứa mình cùng ra đi 1 lượt
Bao năm rồi đâu còn tha thướt
Nét ngọt ngào của tuổi đôi mươi
Hơn 33 năm giông bão dập vùi
Nay tồn tại bởi niềm thương nỗi nhớ
Chưa làm nên được gì cho đỡ thẹn
Bởi xưa kia hò hẹn với vầng trăng
Bước ra đời bao nỗi bon chen
Anh ko hẹn bởi ngàn phen sóng vỗ
Chim vỗ cánh chim bay về tổ
Bạn hiền về gặp gỡ bấy cách xa
Ôm kỷ niệm xưa vắng buổi là cà
Tìm hình bóng ai cổng trường thủa ấy
Em mãi mê không chớm tình, chẳng bạn
Súng vừa vào đạn/ nhưng chẳng thể lên nòng
Em bay vào giữa chốn phố đông người
Nơi có bạn có người ngày xưa ấy
Tay em lạnh/ đêm dài kia tĩnh mịch
Mãnh trăng gầy xưa cũ có chia hai
Ném vào nhau một dỡ giang chạy dài
Song song ấy có khi nào kiếm tìm
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Và ngày này anh định tính sao đây
Bạn bè đâu đó cứ bủa vây
Hỏi thăm mãi ai là người trong mộng
Em viết nhầm cho gió đổi hướng đi
Anh cứ việc trả lời thanh minh nhé
Nhớ đoạn nào anh cũng nên thật khẽ
Đừng ồn ào náo nhiệt quá là em.