Ta gặp nhau một ngày lũ đi qua
Gió thổi nhiều, mưa nặng hạt bay xa
Tôi ngồi đây gieo vần thơ đến muộn
Bạn ghé thăm, rồi vội về trong đêm
Những bộn bề cứ thế đuổi không tên
Để ngồi lại chúng mình mang ra kể
Ta xa nhau ngày ấy mái trường xưa
Mà lặng lẽ trong tim tìm lối nhỏ
Chỉ biết đi một phương trời một bạn
Đà Nẵng hôm nay nước rút quang đường
Trong một phút bàng hoàng giấc mộng
Bạn bảo rằng mình đi “khảo thính”
Xem nhà ai lụt lội để sẽ chia
Rồi mâm cơm ngồi 4 bạn 1 vòng
Bao ký ức bồi hồi xúc động
Bao lời nói vội vàng đi vào mộng
Có cô dâu nhè nhẹ của 12B
4 chúng tôi ngồi tám mãi chẳng về
Cô dâu ấy đứng vờn quanh bếp
Rồi cứ thế mang món ngon tiếp
Nét cô dâu hiền dịu đủ yêu thương
Tình như thế vương vào câu chuyện kể
Dù sống nơi đâu, quãng đường có thể
Gặp mặt nhau đã hạnh phúc lắm rồi!