Cà Mau đất mũi ai chờ
Duyên trời xe đến cuộc đời vấn vương
Ra trường xa hẳn quê hương
Chọn nghề cô giáo lên đường vào nam
33 năm ấy gian nan
Thái lai đất mến cách bàn Sơn khê
Cua gạch đón bạn đêm khuya
Đổi nồi khoai ấy vẫn đùa bao năm
Chúng mình tóc đã hoa râm
Đêm nằm thao thức tảo tầm nhớ nhung
Găp nhau ôm dạ ấm cùng
Bao năm xa cách trùng phùng một đêm
Thuệ hiền cô giáo văn xem
Vương mang con chữ trường em xa gần
Chồng em năm tháng đỡ đần
Cấp 3 thầy giáo gieo vần môn sinh
Dáng người đà đậm tâm tình
33 năm ấy bửa cơm do chồng
Mở lòng sớm tối ngóng trông
Phượng hồng năm ấy xa không bây giờ?
Nghe tin bạn đến nhà chơi
Cua gạch chồng nấu, đãi bà bạn thân
Ngũ long công chúa ân cần
Ước gì 5 ả ngồi gần cùng mâm
Một ngày tái ngộ chuyên tâm
Lấy chồng xa xứ không lầm quê hương
Hàng cây đất mũi, con đường
In thêm chân dấu, thương thương chiều tà
Thật thà chăm chút xứng là
Nơi em gửi gắm chim xa cội nguồn.
Chồng thương em cứ đinh ninh
Thì thầm to nhỏ má hồng vẫn xinh
Đêm về gió thổi lung linh
Mưa rơi nặng hạt bạn mình đến chưa
Trăng mờ cuối tháng vệt thưa
Xe chạy bì bõm lạc đường bạn ơi
Mưa kia thao thức hỏi trời?
Bao giờ bạn đến để mời ăn cua?
Thương nhau ngồi đút bao gạch
Miệng kia cứ há lao xao chim mồi
Thế gian có bạn có mình
Sáng ngày phút vội chúng mình chia tay
Đầm Dơi gió thổi tóc mây
Bạn hiền ở lạivui vầy người thân
Yên tâm bởi có tấm chồng
Bao đêm mưa nắng, cuộn vòng vấn vương
Bạn hiền đứng vẫy mà thương
Chúng ta vẫn cứ vẹn đường trăm năm.